Trang chủ    Bài nổi bật    Nhận diện và đấu tranh phản bác sự xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh
Thứ hai, 14 Tháng 6 2021 11:28
8705 Lượt xem

Nhận diện và đấu tranh phản bác sự xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh

(LLCT) - Cùng với chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh là mục tiêu chống phá, xuyên tạc của các thế lực thù địch. Bài viết góp phần nhận diện động cơ, mục đích và những âm mưu, thủ đoạn thâm độc chống phá tư tưởng Hồ Chí Minh và đề xuất một số giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả đấu tranh, để bảo vệ vững chắc nền tảng tư tưởng của Đảng.

Từ khóa: tư tưởng Hồ Chí Minh, nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh, phản bác, sự xuyên tạc, thế lực thù địch.

1. Nhận diện động cơ, mục đích và các thủ đoạn xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh

Về động cơ, mục đích xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh

Lực lượng tham gia xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh khá đa dạng về thành phần với những động cơ khác nhau nhưng tựu chung, có một số động cơ chính sau đây.  

Thứ nhất, tư tưởng chống cộng, sự thâm thù với chủ nghĩa cộng sản mà Hồ Chí Minh lại là người cộng sản vĩ đại của dân tộc Việt Nam và thế giới. Trong quá trình tìm đường cứu nước, với tuệ giác ngời sáng và sự chiêm nghiệm thực tiễn, Hồ Chí Minh đã tìm thấy ánh sáng của chủ nghĩa Mác - Lênin và con đường mới để giải phóng dân tộc. “Như người đi đường đang khát mà có nước uống, đang đói mà có cơm ăn”(1), chủ nghĩa Mác - Lênin đã đưa nhà yêu nước Hồ Chí Minh trở thành người cộng sản đầu tiên của dân tộc Việt Nam và tư tưởng Hồ Chí Minh thuộc về hệ tư tưởng cộng sản. Trong một thế giới đa dạng, sự tồn tại của các ý thức hệ và luồng tư tưởng khác nhau là điều rất bình thường. Bản thân Hồ Chí Minh đã nói: “Tất cả mọi người đều có quyền nghiên cứu một chủ nghĩa. Riêng tôi, tôi đã nghiên cứu chủ nghĩa Các Mác”(2). Tuy nhiên, do lợi ích của giai cấp bóc lột bị đe dọa, từ khi ra đời, chủ nghĩa Mác - Lênin đã có rất nhiều kẻ thù tư tưởng; người cộng sản nào càng có uy tín, càng có ảnh hưởng lớn thì càng là đối tượng để những kẻ thâm thù chủ nghĩa cộng sản tấn công. Xét về công lao và tầm ảnh hưởng, Hồ Chí Minh là người đã mang ánh sáng của chủ nghĩa Mác - Lênin đến với các dân tộc phương Đông, đã làm tan vỡ hệ thống thuộc địa - nguồn sống quan trọng của chủ nghĩa đế quốc, đã cổ vũ loài người trong cuộc đấu tranh vì chính nghĩa. Con người “đánh đắm chủ nghĩa thực dân” bằng tư tưởng giải phóng, tất yếu sẽ là đối tượng tấn công của những kẻ muốn duy trì sự nô dịch trên toàn thế giới.

Thứ hai, âm mưu thực hiện“diễn biến hòa bình”, lật đổ chế độ, phế bỏ quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Sau khi chế độ xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, phong trào cộng sản rơi vào thoái trào; kẻ thù đắc ý tuyên bố về “sự cáo chung” của học thuyết Mác và tương lai vĩnh hằng của chủ nghĩa tư bản. Thành công của sự nghiệp Đổi mới ở Việt Nam và ở một số nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa đã phản bác lại luận điệu đó. Vì thế, cách mạng Việt Nam trở thành “tâm điểm” của sự chống cộng. Lực lượng thù địch cho rằng, nếu chúng thành công trong việc xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh và đánh đổ “thần tượng Hồ Chí Minh”, Việt Nam không chỉ mất đi cội nguồn tinh thần và định hướng phát triển mà còn mất đi chất keo “kết dính” toàn Đảng và sự gắn kết giữa Đảng và dân. Rõ ràng, ở đây không chỉ là sự thâm thù chủ nghĩa cộng sản mà còn là âm mưu tạo phản - một hành động vi hiến, cần lên án. 

Thứ ba, sự bất mãn của một số cá nhân từng có vị trí nhất định trong hệ thống chính trị và số cán bộ, đảng viên thoái hóa, biến chất. Hồ Chí Minh từng căn dặn “vào Đảng không phải để làm quan phát tài” nhưng không phải cán bộ nào cũng thấm được tinh thần đó. Tham vọng quyền lực đã biến họ thành kẻ cơ hội chính trị và khi không đạt được mục đích thì sinh ra bất mãn. Có người trong số họ vì tính sai một “nước cờ chính trị” mà trở thành kẻ lưu vong, lấy việc nói xấu, vu khống làm nguồn sống. Tự cho mình là “người trong cuộc”, họ đã “thêm thắt”, tạo ra những thông tin thất thiệt để bôi nhọ Hồ Chí Minh cùng các nhà lãnh đạo khác nhằm che đậy sự phản bội, bất mãn cá nhân. Trong thời gian gần đây còn  xuất hiện “những việc làm và phát ngôn vô nguyên tắc, trái với Cương lĩnh, đường lối, Điều lệ Đảng ở một số cán bộ, đảng viên”(3) bị thoái hóa, biến chất. Đây là điều rất đáng lo ngại, rất đáng trách bởi trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội thì sự đan xen giữa cái cũ và cái mới, cái tốt đẹp và cái tiêu cực là lẽ đương nhiên, sự sai lầm và vấp váp là điều khó tránh và trong tổ chức Đảng gồm nhiều cá nhân thì đương nhiên “không phải là người người đều tốt, việc việc đều hay”(4). Lẽ ra, mỗi đảng viên phải kiên trì làm cho phần tốt “nảy nở như hoa mùa Xuân và phần xấu bị mất dần đi”(5), tức là đấu tranh nhưng để khẳng định thì họ lại bới móc để phủ định công lao của Hồ Chí Minh, của Đảng và thành tựu Đổi mới.

Về thủ đoạn xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh

Về mặt nội dung, chúng thường sử dụng một số thủ đoạn sau đây.

Chúng ra sức phủ định sự tồn tại của tư tưởng Hồ Chí Minh; cho rằng Hồ Chí Minh chỉ là nhà hoạt động thực tiễn chứ không phải nhà tư tưởng. Mặc dù giá trị, tầm vóc của tư tưởng Hồ Chí Minh đã được kiểm định bằng thắng lợi của cách mạng Việt Nam và phong trào giải phóng dân tộc trên toàn thế giới, được khẳng định bởi các học giả trong và ngoài nước, những kẻ xuyên tạc vẫn rêu rao, rằng “tư tưởng Hồ Chí Minh chỉ là sự tô vẽ của Đảng Cộng sản Việt Nam”. Chúng đưa ra các luận chứng mang tính khiên cưỡng: Xét về nội dung thì Hồ Chí Minh chỉ giỏi tổng hợp lại chủ kiến của người chứ không có tư tưởng của mình; xét về hình thức thì Hồ Chí Minh chỉ có bức thư ngắn, bài viết, bài nói ngắn chứ không có các tác phẩm lớn như các nhà tư tưởng khác. Việc kẻ chống phá “quay lưng” với những bằng chứng xác thực về giá trị của tư tưởng Hồ Chí Minh không xuất phát từ lý do khoa học mà từ động cơ chính trị đen tối; đây không phải là sự cố chấp, bảo thủ mà là sự cố tình phủ nhận, “đổi trắng thay đen”.

Đối ngược lại với sự phủ nhận, thủ đoạn thâm độc hơn của chúng là “tôn vinh” tư tưởng Hồ Chí Minh bằng cách so sánh, đối lập tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác-Lênin và cho rằng, chủ nghĩa Mác Lênin đã lỗi thời, hiện chỉ có tư tưởng Hồ Chí Minh là có giá trị. Đây chính là thủ đoạn “nâng lên” để “hạ xuống” bởi chủ nghĩa Mác - Lênin đã làm nên bản chất khoa học, cách mạng, nhân văn của tư tưởng Hồ Chí Minh. Nếu tách tư tưởng Hồ Chí Minh khỏi cội nguồn lý luận quan trọng nhất thì đó cũng không còn là tư tưởng Hồ Chí Minh với những đặc tính tốt đẹp.

Chúng còn chủ tâm cắt xén những câu nói, câu viết của Hồ Chí Minh và tách câu nói đó ra khỏi văn cảnh để làm sai lệch tư tưởng của Người. Đây cũng là một thủ đoạn hết sức tinh vi bởi cũng như mọi học thuyết lý luận chân chính khác, tư tưởng Hồ Chí Minh là sản phẩm của lịch sử và ra đời để giải quyết yêu cầu của lịch sử lúc đó. Việc nhận thức về tư tưởng của Người sẽ trở thành sai lầm nếu bị “đẩy” ra ngoài giới hạn sinh tồn của nó. Hơn nữa, Hồ Chí Minh không chỉ là một nhà chiến lược vĩ đại mà còn là một nhà sách lược đại tài với cách nói, cách ứng xử sao có lợi nhất cho cách mạng Việt Nam trong một tình huống cụ thể. Vì thế, việc “cắt xén” và “bóc tách” các câu nói của Hồ Chí Minh ra khỏi văn cảnh và hệ thống quan điểm nhất quán sẽ dẫn đến việc làm sai lệch tư tưởng của Người.

Để xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh, các thế lực phản động còn đang tâm bịa đặt về thân thế, sự nghiệp, đời tư của Người. Phải nhấn mạnh rằng, sự đồn thổi theo kiểu “ăn không nói có” về đời tư của Hồ Chí Minh không phải bây giờ mới có. Bằng chứng là từ năm 1947, Hồ Chí Minh đã trả lời phỏng vấn một nhà báo như sau: “Tôi vẫn mạnh khỏe mặc dầu tin Pháp đã mấy lần đồn rằng tôi chết rồi. Ngài đã hỏi, tôi xin dẹp sự khiêm tốn lại một bên mà đáp một cách thực thà: Tôi không nhà cửa, không vợ, không con, nước Việt Nam là đại gia đình của tôi... Tôi chỉ có một điều ham muốn là làm cho Tổ quốc tôi được độc lập, thống nhất, dân chủ. Bao giờ đạt được mục đích đó tôi sẽ trở về làm một người công dân du sơn, ngoạn thủy, đọc sách, làm vườn”(6). Những kẻ xuyên tạc cố tình không hiểu rằng, để hoạt động bí mật nay đây, mai đó, Hồ Chí Minh nhiều khi buộc phải làm “mờ”, “làm nhiễu” thông tin về mình và luôn “hy sinh tình nhà vì phải lo việc nước”(7). Chỉ có những kẻ “vô minh”, “vô đạo” mới dùng thủ đoạn này để bôi nhọ người đã hiến trọn vẹn đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc và nhân loại.

Mục đích sâu xa của việc xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh là để phủ nhận quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản nên một thủ đoạn nữa mà chúng hay dùng là đối lập giữa tư tưởng Hồ Chí Minh với đường lối của Đảng, lấy tấm gương đạo đức, cuộc đời, sự nghiệp của Hồ Chí Minh để thóa mạ Đảng. Phải thừa nhận rằng, vì nhiều lý do, có thời điểm, đường lối của Đảng chưa hoàn toàn phù hợp với tinh thần Hồ Chí Minh và hiện nay, một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên không tu dưỡng đạo đức theo lời dặn của Người. “Con sâu làm rầu nồi canh”, thế lực thù địch đã khuếch đại những khuyết điểm, làm ngơ trước những ưu điểm, đồng nhất những kẻ thoái hóa với bản chất của Đảng, đưa lỗi cá nhân thành lỗi hệ thống. Chúng lớn tiếng rêu rao, rằng Đảng Cộng sản Việt Nam ngày nay không còn tốt đẹp như lúc Hồ Chí Minh còn sống, Đảng bây giờ không còn là “Đảng ta” trong mối quan hệ với nhân dân...Vì thế, phải bỏ Điều 4 trong Hiến pháp, tức xóa bỏ quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Ngay cả khi Đảng đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng, loại trừ các vấn nạn trong công tác cán bộ thì chúng cũng quy kết là “đánh đấm nội bộ”, “đấu tranh giữa các phe phái vì quyền lực”. Trước kỳ Đại hội, chúng còn tung rất nhiều thông tin bịa đặt về các đồng chí lãnh đạo của Đảng và Nhà nước. Để thóa mạ, phủ nhận Đảng, chúng làm ra vẻ khách quan là lấy đạo đức, sự nghiệp của Hồ Chí Minh làm “hệ quy chiếu”. Đề cao Hồ Chí Minh để chống Đảng là thủ đoạn rất nguy hiểm vì nó có thể làm một bộ phận dân chúng vốn rất kính yêu Hồ Chí Minh trở nên bất mãn với chế độ hiện nay. 

Chúng còn ra sức phủ nhận sự cần thiết và hiệu quả của việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh. Đây thực chất là sự phủ nhận giá trị thực tiễn và sức sống của di sản Hồ Chí Minh. Lý do chúng đưa ra là: Tư tưởng Hồ Chí Minh chỉ có giá trị trong cách mạng giải phóng dân tộc, còn thế giới ngày nay là thế giới hội nhập; tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh là không thể học tập vì Hồ Chí Minh là bậc “thánh nhân” trong khi chúng ta là người thường, Hồ Chí Minh là người đi theo chủ nghĩa khổ hạnh trong khi chúng ta đang có cuộc sống bình thường ở thế giới hiện đại. Chúng không hiểu rằng, ngay sau Cách mạng Tháng Tám, Hồ Chí Minh đã có chiến lược hội nhập sâu rộng và không để vấn đề ý thức hệ bó hẹp quan hệ quốc tế của Việt Nam. Người cũng không bao giờ tỏ ra là bậc “thánh nhân”, là người toàn vẹn mà luôn yêu cầu cán bộ góp ý cho mình, rằng “nếu tôi có vết nhọ trên trán, các đồng chí trông thấy, lại lấy cớ “nể cụ” không nói, là tôi mang nhọ mãi”(8). Hồ Chí Minh được đánh giá là “con người ít ai có thể với tới, không ai có thể vượt qua” nên học tập Hồ Chí Minh không phải là bắt chước hành vi của Người để rồi thành một “Hồ Chí Minh thứ hai” mà là học tinh thần giải phóng, đạo đức vì dân, tư duy linh hoạt, phong cách văn hóa của Người để mỗi cá nhân trở nên tốt đẹp hơn so với chính mình và điều này thì hoàn toàn có thể. Do đó, đẩy mạnh việc học tập tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh chính là giải pháp hữu hiệu để “tự bảo vệ”, “tự làm sạch” của mỗi cá nhân và tổ chức Đảng.

Về mặt hình thức thì chúng sử dụng nhiều hình thức để phát tán các tin, bài, videoclip xấu độc. Theo A 25, Bộ Công an, ở bên ngoài lãnh thổ Việt Nam có 52 đài phát thanh và truyền hình có chương trình Việt ngữ, 429 tờ báo, tạp chí, trên 40 nhà xuất bản bên ngoài tập trung tuyên truyền chống phá Việt Nam; hằng năm có hơn 3000 tài liệu chiến tranh tâm lý phá hoại tư tưởng(9). Việt Nam là nước có số người dùng internet và mạng xã hội thuộc “tốp đầu” thế giới với khoảng 64 triệu người dùng internet (67% dân số) và hơn 55 triệu người dùng mạng xã hội (chiếm 57% dân số), đứng thứ 7 trong 10 nước có số người sử dụng mạng xã hội nhiều nhất(10) nên chúng ra sức sử dụng internet và các trang mạng xã hội để chống phá Đảng, Nhà nước.

2. Nâng cao hiệu quả chống các luận điệu xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh

Trong cuộc đấu tranh tư tưởng thì tuyên truyền và phản tuyên truyền là 2 mặt không thể tách rời. Hồ Chí Minh đã chỉ rõ, nếu ta không phản bác lại kẻ thù tức là đã “để một thứ vũ khí rất sắc bén cho địch chống lại ta”(11). Do vậy, bảo vệ tư tưởng Hồ Chí Minh thì tất yếu phải phản bác các thông tin xuyên tạc. Cuộc đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng dù không tiếng súng nhưng hết sức cam go, phức tạp; phải có sự phối hợp hành động của toàn hệ thống chính trị và phải thực hiện đồng bộ nhiều giải pháp.

Một là, nâng cao ý thức cảnh giác và nhận thức của toàn Đảng, toàn dân về tầm quan trọng và trách nhiệm cá nhân trong cuộc đấu tranh bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng. Hồ Chí Minh đã chỉ rõ, “tư tưởng không đúng đắn thì công tác ắt sai lầm”(12), nếu nhận thức không thống nhất thì hành động sẽ không nhất quán. Vì thế, sự thống nhất quan điểm là điều trước tiên phải làm.

Đấu tranh phản bác phải nhận thức rõ: Những thông tin sai lệch mà thế lực phản động, bất mãn đưa ra không phải là sự sai lầm về mặt nhận thức do chưa có đủ thông tin hay phương pháp nghiên cứu phù hợp mà rõ ràng là sự chủ ý xuyên tạc, bịa đặt và vu khống. Việc bóc trần các luận điệu sai trái không chỉ để “bút chiến” với kẻ thù mà chủ yếu là để cán bộ, nhân dân không bị “rối nhiễu thông tin”, hoài nghi, hoang mang. Cũng cần phân biệt rõ các quan điểm thù địch, chống phá với các nhận thức khác trong nội bộ nhân dân và coi việc ngăn chặn, phản bác các luận điệu thù địch là nhiệm vụ chính trị, là biểu hiện cụ thể của tình yêu lãnh tụ, tình yêu Tổ quốc của mỗi người dân Việt Nam.

Hai là, đẩy mạnh việc tuyên truyền sâu rộng trong toàn Đảng, toàn dân về giá trị, tầm vóc, sức sống của tư tưởng Hồ Chí Minh. Mục đích chính của kẻ thù khi tấn công vào nền tảng tư tưởng của Đảng chính là làm lung lạc niềm tin của cán bộ, đảng viên, của nhân dân, đặc biệt là của thế hệ trẻ về vai trò lãnh đạo của Đảng và định hướng xã hội chủ nghĩa, hòng tiến tới sự thay đổi thể chế chính trị ở Việt Nam. Nếu như “Dù ai nói ngả nói nghiêng/ Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân” thì mọi sự bịa đặt, vu khống sẽ đều vô nghĩa. Do đó, muốn “xây” thì phải chống; muốn “chống” thì phải “xây” - xây dựng niềm tin, xây dựng tình yêu đối với lãnh tụ và với Đảng. Niềm tin ấy tuyệt đối không phải là sự cuồng tín mà phải là niềm tin khoa học, được bồi đắp bằng sự định hướng chính trị đúng đắn và nguồn thông tin chuẩn xác. Do đó, phải làm tốt hơn nữa công tác tuyên truyền, giáo dục tư tưởng Hồ Chí Minh trong toàn Đảng, toàn dân mà đối tượng đầu tiên là cán bộ, đảng viên. Phải làm cho việc tìm hiểu, học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh trở thành một nhu cầu văn hóa của mỗi cán bộ; việc lười học chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh cần bị lên án như một biểu hiện của sự suy thoái về tư tưởng - chính trị.

Để giáo dục thế hệ trẻ, phải tiếp tục cải tiến chương trình và đưa môn học Tư tưởng Hồ Chí Minh vào các cấp học với hình thức phù hợp và liên thông để tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh dần thấm sâu vào tâm hồn, khối óc của thế hệ tương lai. Đội ngũ cán bộ tuyên truyền phải tìm ra những hình thức mới - sinh động mà thấm thía, đặc biệt là phải khai thác khả năng lay động lòng người của văn học - nghệ thuật để hình ảnh Hồ Chí Minh luôn sống động, gần gũi trong tâm thức nhân dân Việt Nam. Tuy nhiên, dù sử dụng hình thức tuyên truyền nào thì nội dung tuyên truyền phải có cơ sở khoa học, nguồn tư liệu chính xác. Sự thật chính là thứ “vắc xin” đặc hiệu nhất để gây dựng lòng tin, chống sự xuyên tạc. 

Quan trọng hơn tất cả, thực tiễn là thước đo chân lý, là nơi kiểm nghiệm tư tưởng nên cách tuyên truyền tốt nhất, cách phản bác hiệu quả nhất hiện nay chính là thực hiện thắng lợi tư tưởng Hồ Chí Minh trên thực tế, tiếp tục vận dụng và phát triển sáng tạo tư tưởng Hồ Chí Minh trong tiến trình Đổi mới, đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng, để Đảng Cộng sản Việt Nam thực sự “là đạo đức, là văn minh”. Ngược lại, mỗi hành vi sai trái của cá nhân và tổ chức Đảng đều là sự “tiếp tay” cho kẻ thù trong việc tấn công vào nền tảng tư tưởng của Đảng.   

Ba là, tăng cường cuộc đấu tranh trực diện với các luận điệu xuyên tạc của kẻ xấu, nhất là trên không gian mạng. Cần tăng cường các chuyên trang, chuyên mục về bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng trên các tạp chí in và điện tử, với những bài viết ở tầm cao trí tuệ với lập luận sắc bén, khoa học và đầy tính chiến đấu. Đặc biệt, phải xây dựng lực lượng “phản ứng nhanh” là các chuyên gia về Hồ Chí Minh học và phải chú trọng việc đào tạo đội ngũ kế cận. Đây là nhiệm vụ vừa cấp bách, vừa lâu dài vì các chuyên gia hàng đầu phần lớn đã cao tuổi. Thực hiện phương châm của Hồ Chí Minh, rằng “tránh không nổi nóng la lối chửi rủa, đáp lại sự thô tục bằng sự thô tục,... không phải hễ cứ ném được bùn lên địch thủ là mình có lý đâu”(13), các chuyên gia cần phản bác kịp thời với những quan điểm sai trái, thù địch bằng lập luận khoa học, dẫn chứng thực tiễn sinh động, thái độ điềm tĩnh để tạo ra sự tương phản với kẻ thù. Muốn vậy, cần đẩy mạnh hơn nữa việc nghiên cứu tư tưởng Hồ Chí Minh ở “tầng sâu bản chất, hạt nhân căn cốt”, nỗ lực “lấp đầy”các “khoảng trống” trong thời gian hoạt động bí mật của Người để kẻ thù không có “đất” bịa đặt. Cũng cần tạo điều kiện để đội ngũ chuyên gia tham gia các hội thảo quốc tế, các chương trình nghiên cứu hợp tác đa phương và song phương để qua đó khẳng định giá trị của tư tưởng Hồ Chí Minh trên quy mô thế giới, thu hẹp “vùng ảnh hưởng” của các thông tin xấu độc.

Bốn là, đẩy mạnh việc kiểm soát các trang mạng độc hại, chấn chỉnh sự phát ngôn thiếu trách nhiệm và tăng cường việc tác chiến trên không gian mạng. Những kẻ xuyên tạc đã triệt để sử dụng sự tiện lợi internet và các trang mạng xã hội để tuyên truyền thông tin độc hại, vì vậy, chúng ta cần triển khai hệ thống kỹ thuật, nghiệp vụ phù hợp với thông lệ quốc tế nhằm bóc gỡ, ngăn chặn, vô hiệu hóa các trang mạng, block, Facebook vi phạm pháp luật Việt Nam. Tuyên truyền và triển khai có hiệu quả Luật An ninh mạng (2018) để cán bộ, nhân dân hiểu rõ quyền lợi, trách nhiệm của mình trong việc tiếp nhận, cung cấp, phát tán thông tin. Cần làm cho người dân hiểu rõ, Nhà nước Việt Nam bảo đảm quyền tự do ngôn luận nhưng không cho phép việc phát tán bí mật quốc gia hay đưa ra các thông tin sai trái, bịa đặt làm tổn hại đến truyền thống, văn hóa dân tộc, uy tín của Đảng và Nhà nước, danh dự của người khác... Sự đúng mực, trách nhiệm trong phát ngôn hàng ngày và khi dùng mạng xã hội là yêu cầu bắt buộc, là tiêu chí để đánh giá cán bộ, đảng viên. “Đội quân tinh nhuệ” trên mặt trận tư tưởng phải xác định rõ: Không gian mạng chính là môi trường tác chiến chủ đạo để đấu tranh; cho nên, họ phải hình thành các trang WEB cá nhân, mở rộng phát triển các bloger, ứng dụng hiệu quả các phương tiện công nghệ thông tin hiện đại để kịp thời đưa tin và phản bác thông tin xấu độc.

Năm là, tiến hành tổng kết kinh nghiệm về công tác bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch trên không gian mạng. Việc tổng kết kinh nghiệm sẽ mang lại cách làm hay, loại bỏ những cách làm chưa hiệu quả.

Trong cuộc đấu tranh vì lý tưởng cách mạng, những người cộng sản phải chiến đấu, phòng ngừa mọi hình thức tấn công, trong đó có sự tấn công về tư tưởng. Lúc này, bảo vệ tư tưởng Hồ Chí Minh - bộ phận hợp thành nền tảng tư tưởng của Đảng, thực sự là một nhiệm vụ chính trị trọng yếu của toàn Đảng, toàn dân và toàn quân. “Xây đi đôi với chống” là vấn đề nguyên tắc nên lúc này, phải đấu tranh quyết liệt với những luận điệu xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh để khẳng định: “Thế giới còn đổi thay, nhưng tư tưởng Hồ Chí Minh sống mãi”(14). Cuộc đấu tranh  trên lĩnh vực tư tưởng sẽ kiểm nghiệm bản lĩnh chính trị, tầm cao trí tuệ, khả năng tổ chức và năng lực chiến đấu của Đảng. Với những kẻ bất chấp sự thật và đạo lý để “bôi nhọ” người anh hùng dân tộc đã đi vào “cõi trường sinh” cách đây hơn nửa thế kỷ, cần dành cho chúng lời phán quyết mà chính Hồ Chí Minh đã dùng cho kẻ vu khống mình cách đây hơn một thế kỷ: Nếu đưa ra các thông tin thất thiệt mà không có “bằng cứ chứng minh, thì cho phép tôi hỏi ông rất nhã nhặn rằng, kẻ nào trong hai ta, người vu khống hay người bị vu khống, xứng đáng với danh hiệu thằng khốn nạn?... Tôi buộc phải nói với ông, không chút thù hằn và sợ hãi, mà thẳng thắn và mặt đối mặt, rằng ông đã nói láo, rằng ông là một thằng nói láo”(15).

__________________

Bài đăng trên Tạp chí Lý luận chính trị số 3-2021

(1) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.11, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2011, tr. 173.

(2) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.4, Sđd, tr.315.

(3) ĐCSVN: Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2016, tr. 195.

(4), (6), (8) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.5, Sđd, tr. 302, 201, 260.

(5) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.15, Sđd, tr.672.

(7) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.6, Sđd, tr. 463.

(9) Xem: Hội đồng lý luận Trung ương: Luận cứ phê phán các quan điểm sai trái thù địch, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2014, tr.13-14.

(10) Xem: http://dangcongsan.vn/bao-ve-nen-tang-tu-tuong-cua-dang/tang-cuong-ky-nang-dau-tranh-bao-ve-nen-tang-tu-tuong-cua-dang-tren-mang-xa-hoi-o-cac-truong-trong-quan-doi-hien-nay-544443.html.

(11) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.8, Sđd, tr.491.

(12) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.7, Sđd, tr.114. 

(13), (15) Hồ Chí Minh: Toàn tập, t.1, Sđd, tr. 23, 23.

 

(14) Võ Nguyên Giáp: Thế giới còn đổi thay nhưng tư tưởng Hồ Chí Minh sống mãi, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2015, tr.97.

PGS, TS Trần Thị Minh Tuyết

Học viện Báo chí và Tuyên truyền

Các bài viết khác

Thông tin tuyên truyền