Diễn đàn

Báo chí giải pháp về hiện tượng trẻ vị thành niên bị bạo hành (Qua nghiên cứu Tuổi trẻ Online và Dân trí Online)

26/12/2025 11:15

DOI: https://doi.org/10.70786/PTOJ.4211
(LLCT) - Báo chí giải pháp đang dần trở thành một hướng thông tin quan trọng trong hoạt động báo chí đương đại. Bài viết phân tích thực trạng báo chí phản ánh vấn đề bạo hành trẻ vị thành niên (qua khảo sát báo Tuổi trẻ Online và Dân trí Online), từ đó đề xuất gợi ý cho việc xây dựng mô hình báo chí giải pháp phù hợp với bối cảnh Việt Nam. Bài viết là kết quả nghiên cứu của đề tài Mã số: CS.2025.16.

TS ĐỖ ANH ĐỨC
Trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội
VÕ THANH DŨ

Trường Đại học Mở Thành phố Hồ Chí Minh

img_6197.jpg -0
Bác sĩ tư vấn tâm lý cho phụ huynh và trẻ vị thành niên_Ảnh: CAND

1. Mở đầu

Trong thời gian qua, báo chí Việt Nam đã tích cực thực hiện vai trò giám sát và phản biện xã hội thông qua việc lên án cái ác và bảo vệ nhóm yếu thế. Tuy nhiên, nhiều cơ quan báo chí có xu hướng sa đà vào “thương mại hóa” vụ việc, khai thác quá mức các chi tiết “giật gân”, xoáy sâu vào hành vi bạo lực hay thương tích của nạn nhân. Cách tiếp cận thiên về mô tả sự kiện này đang tạo ra những tác động tiêu cực nhất định. Việc độc giả tiếp xúc liên tục với những tin tức tiêu cực mà thiếu vắng các giải pháp tháo gỡ sẽ dẫn đến tâm lý thờ ơ, chai sạn cảm xúc hoặc chủ động né tránh tin tức, làm triệt tiêu hiệu quả cảnh báo và giáo dục của báo chí - truyền thông.

Thực tiễn này đặt ra yêu cầu cấp thiết về một sự chuyển dịch trong mô hình lý thuyết và thực hành truyền thông. Báo chí giải pháp (solutions journalism) hay còn có thể gọi là “báo chí kiến tạo” không dừng lại ở phản ánh hiện thực, mà hướng đến việc phân tích các phản ứng xã hội, đánh giá hiệu quả của các mô hình can thiệp và cung cấp tri thức để cộng đồng hành động. Đây là hướng đi cần thiết để báo chí chuyển mình từ vai trò “người đưa tin” sang “người kiến tạo”, góp phần giảm thiểu tác động tâm lý tiêu cực đối với cộng đồng.

Nhằm làm rõ thực trạng và đề xuất mô hình ứng dụng phù hợp, nghiên cứu này sử dụng phương pháp phân tích nội dung (content analysis) trên mẫu khảo sát gồm 292 tác phẩm báo chí liên quan đến bạo hành trẻ vị thành niên (người dưới 18 tuổi). Dữ liệu được thu thập trong giai đoạn từ 01-01-2021 đến 31-12-2023 trên hai tờ báo điện tử có lượng độc giả lớn là Dân trí Online Tuổi trẻ Online. Các bài viết được mã hóa và phân loại thành hai nhóm: (1) Nhóm nội dung mô tả, tái hiện sự kiện đơn thuần và (2) Nhóm nội dung có yếu tố phân tích, đánh giá và đề xuất giải pháp.

2. Nội dung

2.1. Cơ sở lý luận về báo chí giải pháp

Báo chí giải pháp là phương thức đưa tin tập trung vào việc đưa ra cách giải quyết đối với các vấn đề xã hội. Khác với cách tiếp cận truyền thống, thường tập trung vào việc phản ánh hiện thực hoặc phơi bày mặt trái, báo chí giải pháp không chỉ đưa tin về vấn đề mà còn tìm cách xác định nguyên nhân gốc rễ của nó và đề xuất các ý tưởng, giải pháp khả thi để giải quyết vấn đề đó. Đây là cách đưa tin cân bằng, chính xác và có tính bình luận, có chiều sâu, với mục đích cung cấp bức tranh toàn diện hơn về xã hội.

Một tác phẩm báo chí giải pháp chuẩn mực cần hội tụ các yếu tố cốt lõi sau: (1) Tập trung vào giải pháp và hành động: Không chỉ tường thuật sự kiện mà phải đi sâu phân tích các mô hình, phương thức đang được áp dụng để xử lý vấn đề; (2) Cảm xúc chủ đạo: Thay vì khai thác các thông tin tiêu cực, giật gân, gây sợ hãi, nội dung cần mang tính tích cực, hướng đến khuyến khích hành động; (3) Tính hệ thống và bằng chứng: Cung cấp minh chứng thực tế về hiệu quả của giải pháp, đồng thời phân tích những hạn chế (nếu có) để bảo đảm tính khách quan.

Trong nghiên cứu này, nhóm tác giả vận dụng các lý thuyết truyền thông hiện đại để lý giải cơ chế tác động của báo chí giải pháp đối với nhận thức xã hội về bạo hành trẻ vị thành niên thông qua Lý thuyết kiến tạo xã hội (Social Constructionism) và Lý thuyết đóng khung (Framing theory).

Trẻ vị thành niên bị bạo hành là một vấn đề xã hội mang tính toàn cầu với những hệ lụy nghiêm trọng và dai dẳng. Theo Báo cáo của Tổ chức Y tế thế giới (WHO) về tình hình phòng, chống bạo lực, ước tính có khoảng 475.000 vụ sát hại đã xảy ra trên toàn thế giới trong năm 2012, trong đó trẻ em là nhóm đối tượng dễ bị tổn thương nhất(1). Nhiều nghiên cứu y khoa và xã hội học cũng khẳng định mối liên hệ mật thiết giữa trải nghiệm bạo lực ở lứa tuổi thanh thiếu niên với các rối loạn về sức khỏe thể chất, tinh thần và hành vi. Những trải nghiệm tiêu cực thời thơ ấu là yếu tố nguy cơ hàng đầu dẫn đến các vấn đề sức khỏe tâm thần khi trưởng thành, bao gồm các triệu chứng hồi tưởng, né tránh và xu hướng nhận thức tiêu cực(2).

Lý thuyết kiến tạo xã hội cho rằng, kiến thức và nhận thức về các vấn đề xã hội không phải là bản sao thụ động của thế giới khách quan, mà là sản phẩm của quá trình tương tác xã hội. Khi áp dụng vào báo chí giải pháp, có thể hiểu, nhà báo không chỉ thu thập thông tin mà còn tham gia vào quá trình “kiến tạo” sự hiểu biết về giải pháp thông qua việc phỏng vấn chuyên gia và tổng hợp, phân tích tài liệu. Như vậy, truyền thông kiến tạo xã hội góp phần thay đổi suy nghĩ, hành vi của công chúng.

Về Lý thuyết đóng khung, có thể hiểu, “đóng khung” là việc lựa chọn và làm nổi bật một số khía cạnh của vấn đề trong khi bỏ qua những khía cạnh khác, từ đó ảnh hưởng sâu sắc đến cách công chúng tiếp nhận và phản ứng với vấn đề đó(3). Trong bối cảnh bạo hành trẻ vị thành niên, báo chí có thể chọn khung “mô tả bi kịch” (tập trung vào nỗi đau, hành vi bạo lực) hoặc khung “giải pháp” (tập trung vào cách phòng ngừa, hỗ trợ). Việc lựa chọn khung này sẽ định hình cách công chúng tiếp cận, nhìn nhận, đánh giá vấn đề.

2.2. Khung phân tích nội dung

Để đánh giá thực trạng báo chí đưa tin về bạo hành trẻ vị thành niên, nghiên cứu xây dựng khung phân tích dựa trên sự phân loại các cấp độ nội dung tin bài như sau:

Nhóm nội dung tả vấn đề, tái hiện sự kiện (cấp độ 0). Đây là nhóm bài viết tập trung phản ánh vụ việc khi mới xảy ra hoặc tái hiện các tình tiết của vụ việc. Nhóm nội dung này xoay quanh hành vi bạo hành (ai làm gì, như thế nào), hiện trường vụ án, thương tích của nạn nhân và các phản ứng cảm xúc tức thời. Vai trò của nhóm này thường là điểm khởi đầu (nhận diện vấn đề) cho một câu chuyện, và chưa có tính giải pháp.

Nhóm nội dung giải pháp (các cấp độ cao hơn). Nhóm này bao gồm các bài viết có yếu tố phân tích, đánh giá và đề xuất hướng giải quyết. Cấp độ cơ bản: Đưa ra lời khuyên, kỹ năng phòng tránh từ chuyên gia. Cấp độ chuyên sâu (Phân tích, đánh giá): Nhà báo tiến hành phân tích sâu nguyên nhân gốc rễ, đánh giá hiệu quả của các chính sách pháp luật và các mô hình can thiệp thực tế.

Việc đánh giá dựa trên hệ tiêu chí: Bài viết phải trả lời được câu hỏi làm thế nào để giải quyết vấn đề, cung cấp bằng chứng về hiệu quả và bài học kinh nghiệm cho cộng đồng. Dữ liệu được thu thập trong vòng 03 năm, từ 01-01-2021 đến 31-12-2023, là giai đoạn có nhiều biến động xã hội (hậu Covid-19) và ghi nhận nhiều vụ bạo hành trẻ vị thành niên nghiêm trọng. Hai tờ báo điện tử được khảo sát đều có lượng độc giả lớn, tốc độ cập nhật nhanh, tính tương tác cao. Các từ khóa như “bạo hành trẻ em”, “bạo lực học đường”, “xâm hại tình dục trẻ vị thành niên” được sử dụng để chọn mẫu, tiến hành mã hóa và phân tích.

2.3. Kết quả nghiên cứu

Về mặt số lượng, Tuổi trẻ Online đã đăng tải 161 tin bài, cao hơn so với số lượng 131 tin bài của Dân trí Online. Nhìn chung, cả hai báo đều duy trì ở mức trung bình trên 40 bài/năm, cho thấy tính thời sự ổn định của vấn đề.

Bảng 1: Số lượng tin bài được các báo xuất bản từ 2021-2023

Năm
Tuổi trẻ Online
Dân tOnline
2021
44
15
2022
36
50
2023
81
66
Tổng
161
131
Tổng số tin bài khảo sát: 292

Nguồn: Tác giả tổng hợp

Khảo sát nội dung cho thấy, có sự phân hóa rõ rệt giữa hai dòng thông tin: Nhóm bài “Mô tả vấn đề, tái hiện sự kiện” (cấp độ 0 về giải pháp): Chiếm vị trí chủ đạo với 200/292 bài (tỷ lệ 68,5%). Nội dung chính xoay quanh việc cập nhật, phản ánh nhanh các vụ việc, thông tin tố giác tội phạm, mô tả hiện trường, nguyên nhân và hậu quả trực tiếp, cùng tiến trình điều tra xét xử. Trong khi đó, nhóm bài “Có yếu tố giải pháp” (cấp độ phân tích, đề xuất) chiếm tỷ lệ khiêm tốn hơn với 92/292 bài (tỷ lệ 31,5%). Nhóm này tập trung vào các nội dung chuyên sâu như: phân tích chính sách pháp luật, ý kiến chuyên gia, phổ biến kỹ năng phòng, chống bạo hành trẻ em và chăm sóc trẻ sau bạo hành (xem Biểu đồ 1).

458-202512261111091.png

Nguồn: Khảo sát thực tế của tác giả

Có thể thấy, việc lựa chọn khung thông tin khác nhau giữa các tòa soạn không phải ngẫu nhiên, mà phản ánh định hướng biên tập. Tuổi trẻ Online thể hiện xu hướng ưu tiên dòng tin thời sự, phản ánh sự vụ với tỷ lệ bài mô tả lên tới 76,4% (123/161 bài). Trong khi đó, Dân trí Online cho thấy nỗ lực cân bằng thông tin hơn, với tỷ lệ bài viết có yếu tố giải pháp đạt 41,2% (54/131 bài), khá cân bằng so với mức 58,8% (77/131 bài) của nhóm bài mô tả. Tuy nhiên, nhìn chung, có thể thấy hai báo điện tử này vẫn đang đặt trọng tâm vào chức năng thông tin, phản ánh hơn là chức năng kiến tạo giải pháp đối với vấn đề bạo hành trẻ vị thành niên. Một số phân tích cụ thể qua khảo sát xu hướng thông tin:

Nhóm bài viết có nội dung thuần mô tả, tái hiện sự kiện (cấp độ 0 về giải pháp)

Xét theo nội dung, có thể thấy thông tin các bài viết thuộc nhóm này có những đặc điểm chủ yếu sau:

Thứ nhất, tập trung vào thông tin tố giác và mô tả hành vi phạm tội. Kết quả phân tích 200 bài báo thuộc nhóm mô tả sự vụ cho thấy, tần suất xuất hiện dày đặc của các tin bài tố giác hành vi bạo hành. Về số lượng, Báo Dân trí Online có 42 tin bài và Tuổi trẻ Online có 15 tin bài thuần túy mang tính chất tố giác tội phạm. Về đối tượng nạn nhân: Có sự chênh lệch rõ rệt về giới tính. Số lượng bài viết phản ánh nạn nhân là bé gái chiếm tỷ lệ áp đảo (148/292 bài, tương đương 50,6%), trong khi tin bài về bé trai thấp hơn đáng kể (67/292 bài, tương đương 22,9%). Điều này cho thấy truyền thông có xu hướng tập trung phản ánh các vụ việc mà nạn nhân là nữ giới, có thể do tính chất nghiêm trọng hoặc mức độ quan tâm của dư luận đối với nhóm đối tượng này cao hơn.

Về cách thức đưa tin, báo chí thường khai thác thông tin ban đầu từ bệnh viện hoặc mạng xã hội trước khi có kết luận chính thức từ cơ quan điều tra; chủ yếu dựa trên các dữ kiện sơ khởi như “nghi vấn”, “nghi bị đánh” để phản ánh sự việc nóng hổi, đáp ứng nhu cầu thông tin tức thời.

Về đề tài khai thác, Tuổi trẻ Online nhỉnh hơn về số lượng bài viết mô tả hành vi tội phạm (96 bài) với đề tài khá đa dạng: xâm hại tình dục (37,9%), bạo lực học đường (37,5%) và bạo lực gia đình (25,3%). Báo Dân trí (73 bài) lại cho thấy sự tập trung khu biệt vào bạo lực gia đình (đánh đập, hành hạ), chiếm tới 63% lượng tin bài; trong khi vấn đề xâm hại tình dục và bạo lực học đường chiếm tỷ lệ thấp hơn (16,4% và 20,5%).

Cả hai báo đều tập trung hơn vào hành vi bạo hành thân thể, với các hành vi như hành hạ, đánh đập; ít quan tâm đưa tin về bạo hành tinh thần. Điều này có thể tạo ra một bức tranh không đầy đủ về vấn đề bạo hành trẻ vị thành niên ở Việt Nam hiện nay. Bên cạnh đó, nhiều bài viết mô tả chi tiết các hành vi tàn bạo, hoặc khai thác sâu vào hoàn cảnh sống éo le của nạn. Cách đưa tin này tuy phản ánh được tính chất nghiêm trọng của vụ việc, nhưng tiềm ẩn nguy cơ gây sốc tâm lý cho độc giả và làm tổn thương thêm đối với nạn nhân.

Thứ hai, nhấn mạnh nguyên nhân và hậu quả dưới góc độ mô tả. Các bài báo thường dừng ở việc chỉ ra nguyên nhân ở mức độ bề mặt, như nguyên nhân do mâu thuẫn trong gia đình; do phụ huynh thiếu kiến thức, kỹ năng nuôi dạy trẻ. Từ phía nạn nhân, các bài báo thường chỉ ra rằng thiếu kỹ năng giao tiếp và giải quyết các vấn đề là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng bạo hành trẻ vị thành niên.

Thứ ba, đi sâu vào tường thuật tiến trình điều tra, xét xử. Khi đưa tin về việc xét xử các vụ án bạo hành trẻ vị thành niên, các bài báo thường tập trung vào các yếu tố nhân thân như tuổi tác, gia đình của nạn nhân và thủ phạm, mô tả hành vi tội ác của hung thủ và “cái giá” phải trả đối với người gây ra tội ác. Trong thông tin về điều tra, xét xử, các báo thường tập trung vào khởi tố bị can, mức án dự kiến, lời khai tại tòa. Tuy nhiên, các bài viết thường đóng khung vào mô típ “tội ác và trừng phạt”, nhấn mạnh vào hình phạt đối với hành vi phạm tội, hơn là bài học phòng ngừa.

Nhóm bài có yếu tố giải pháp

Phân tích kết quả khảo sát cho thấy, nội dung về các giải pháp được nêu trong các bài viết có thể được phân loại theo những cấp độ thông tin khác nhau, phản ánh mức độ chi tiết và chiều sâu của từng nhóm giải pháp. Cụ thể:

Thứ nhất, cấp độ thông tin về chủ trương, chính sách (cấp độ 1)

Cả 2 tờ báo trong diện khảo sát đều có bài viết về chủ trương, đường lối, chính sách và pháp luật liên quan đến trẻ vị thành niên và bạo hành trẻ vị thành niên. Tuy nhiên, số lượng nhóm bài viết này còn khá thấp (chỉ chiếm tỷ lệ 22,8%), tương đương 21 bài trong số 92 bài báo có yếu tố giải pháp. Các nguồn thông tin chủ yếu là ý kiến, văn bản chỉ đạo của lãnh đạo trung ương và địa phương về việc điều tra, xử lý nghiêm các hành vi bạo hành trẻ vị thành niên, chưa có nhiều bài phân tích chính sách mang tính khái quát, dài hạn.

Thứ hai, dạng bài phân tích, đánh giá chuyên sâu (cấp độ 2)

Trong các bài báo được khảo sát, dạng bài phân tích, đánh giá và bình luận chiếm tỷ lệ 32,6% (30/92 tin bài), bắt đầu thể hiện rõ nét hơn vai trò báo chí giải pháp. Đã có những bài báo phân tích nguyên nhân sâu xa, như bối cảnh xã hội và áp lực học đường, trẻ thiếu kỹ năng sống, sức khỏe tinh thần chưa được quan tâm, cuộc sống gia đình không hạnh phúc. Đồng thời, chỉ ra những lỗ hổng trong tư vấn tâm lý học đường hiện nay, như hạn chế về nguồn nhân lực, thiếu cán bộ tư vấn tâm lý, vướng mắc về cơ chế hoạt động... Từ đó, đánh giá hậu quả vô hình của bạo hành tinh thần, điều mà báo chí “truyền thống” thường bỏ qua.

Thứ ba, nhóm bài chỉ dẫn và phổ biến kiến thức, kỹ năng (cấp độ 3)

Nhóm bài này nhằm cung cấp thông tin, hướng dẫn hữu ích và thiết thực về phòng, chống bạo lực và hỗ trợ trẻ vị thành niên bị bạo hành. Nội dung tin, bài tập trung vào ba khía cạnh chính: (1) Cách nhận biết chi tiết về các loại bạo hành (tình dục, thể chất, tinh thần…) và các dấu hiệu bất thường của trẻ; (2) Phòng ngừa và ứng phó: Hướng dẫn kỹ năng an toàn như kỹ năng sử dụng internet, an toàn cho phụ huynh và trẻ, ứng phó khi bị bạo hành; các bước xử lý, cùng với việc thông tin về các tổ chức hỗ trợ, đường dây nóng; (3) Chăm sóc và phục hồi: Hướng dẫn cách tạo dựng môi trường an toàn, yêu thương, cung cấp kỹ thuật chăm sóc sức khỏe thể chất và tinh thần và giới thiệu dịch vụ hỗ trợ tâm lý chuyên nghiệp sau bạo hành.

Các bài viết thuộc nhóm này thường sử dụng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu, có hình ảnh minh hoạ trực quan và thường dưới dạng phỏng vấn chuyên gia, nhà khoa học để bảo đảm tính chuyên môn. Tuy nhiên, khi so sánh với nhóm bài phân tích, bình luận, số lượng và tần suất xuất hiện của nhóm bài phổ biến kiến thức, kỹ năng còn hạn chế và hình thức chưa đa dạng. Bên cạnh đó, nội dung về chăm sóc và phục hồi cho trẻ sau khi bị bạo hành vẫn là một “khoảng trắng” chưa được báo chí quan tâm đúng mức.

Thứ tư, nhóm bài thuần tuý giải pháp (cấp độ 4)

Đây là cấp độ cao nhất, tập trung vào mô tả cách thức thực hiện giải pháp cụ thể. Với 31/92 bài trong nhóm bài có yếu tố giải pháp (chiếm 33,7%), các bài viết này đưa ra các mô hình cụ thể như: giáo dục kỹ năng số, xây dựng trường học hạnh phúc. Khác với dạng bài phân tích, đánh giá, nhóm bài thuần túy giải pháp bàn về cách thức thực hiện các giải pháp chống bạo hành trẻ vị thành niên, thường thông qua việc phỏng vấn chuyên gia, nhà khoa học để đưa ra những gợi ý, định hướng xã hội hoặc khuyến nghị cụ thể các giải pháp, chính sách nhằm ngăn chặn và giảm thiểu tình trạng này.

Các bài báo dạng này thường tập trung vào các chủ đề như: (1) Giảng dạy và nâng cao kỹ năng sống cho trẻ vị thành niên, trong đó có kỹ năng sử dụng mạng xã hội an toàn; (2) Đề xuất định hướng giải pháp chăm sóc sức khỏe tinh thần cho trẻ và lưu ý khi tư vấn học đường; (3) Đề xuất xây dựng môi trường học đường an toàn, thân thiện, phòng, chống bạo lực học đường.

Nhìn chung, nhóm bài thuần tuý giải pháp vẫn còn ít về số lượng, nội dung đề cập cũng còn khiêm tốn, mặc dù đây được xem là dạng bài có nội dung quan trọng trong việc giúp công chúng trang bị kiến thức, kỹ năng để chủ động phòng, chống bạo lực trẻ em.

2.4. Một số khuyến nghị

Để nâng cao hiệu quả báo chí theo hướng báo chí giải pháp, cần thực hiện các chiến lược sau:

Thứ nhất, chuyển dịch cách tiếp cận từ “mô tả” sang “phân tích và giải pháp”: Thực trạng báo chí hiện nay (đặc biệt là báo điện tử) đang sa đà vào việc tường thuật chi tiết bạo lực, gây sốc. Điều này có thể làm gia tăng sự kỳ thị, gây hoang mang dư luận và làm xói mòn niềm tin. Cần giảm bớt tỷ lệ tin bài mô tả sự vụ đơn thuần, tăng cường các bài viết đi sâu phân tích nguyên nhân gốc rễ và đề xuất giải pháp khả thi.

Thứ hai, tuân thủ đạo đức báo chí khi tác nghiệp: Cần loại bỏ tư duy “thương mại hóa” thông qua việc khai thác quá mức các chi tiết. Nhà báo cần đặt quyền lợi của đối tượng (cụ thể ở đây là trẻ em) lên trên hết, tránh các mô tả có thể gây tổn thương thứ cấp hoặc tiết lộ danh tính nạn nhân.

Thứ ba, đa dạng hóa nguồn tin và góc nhìn: Hiện nay, nguồn tin chủ yếu đến từ cơ quan chức năng (công an, tòa án). Cần mở rộng sang các chuyên gia tâm lý, giáo dục, công tác xã hội và đặc biệt là lắng nghe tiếng nói của chính trẻ vị thành niên (với sự giám hộ phù hợp). Sự hợp tác liên ngành sẽ giúp báo chí cung cấp các giải pháp toàn diện và khoa học hơn.

Thứ tư, cần tăng cường các bài viết hướng dẫn kỹ năng chăm sóc, phục hồi tâm lý cho trẻ sau biến cố. Báo chí không nên dừng lại khi bản án đã được tuyên, mà cần tiếp tục đồng hành trong quá trình hồi phục của nạn nhân, cung cấp các địa chỉ hỗ trợ (đường dây nóng, trung tâm tham vấn) để biến thông tin thành hành động cụ thể.

3. Kết luận

Việc áp dụng mô hình báo chí giải pháp không chỉ giúp nâng cao chất lượng thông tin, tránh hiện tượng báo chí chạy theo sự việc, giật gân, gây sốc, mà về lâu dài còn mang lại sự chuyển biến tích cực về nhận thức, cũng như khẳng định trách nhiệm xã hội của báo chí trong việc kiến tạo một môi trường sống an toàn cho trẻ vị thành niên.

Trong bối cảnh các vấn đề bạo hành trẻ vị thành niên ngày càng phức tạp, yêu cầu đặt ra đối với báo chí là vượt qua lối tiếp cận tường thuật đơn thuần để mở rộng chiều sâu phân tích. Một tác phẩm báo chí chất lượng không chỉ phản ánh diễn biến sự việc mà còn góp phần xác định gốc rễ vấn đề, tìm phương thức giải quyết, đánh giá hiệu quả của các can thiệp hiện có và chỉ ra những giới hạn cần được tiếp tục nghiên cứu hoặc hoàn thiện.

Khi tư duy giải pháp được vận dụng một cách có hệ thống, tác phẩm báo chí có thể gia tăng đáng kể tính thuyết phục và mức độ tác động xã hội. Việc cung cấp các phân tích về nguyên nhân, các mô hình can thiệp hữu hiệu đi kèm với dẫn chứng thuyết phục sẽ giúp công chúng tiếp cận thông tin theo hướng kiến tạo, gợi mở khả năng hành động, góp phần thúc đẩy sự tham gia của cộng đồng trong nỗ lực phòng ngừa và giảm thiểu bạo lực đối với trẻ vị thành niên.

_________________

Ngày nhận bài: 7-12-2025; Ngày bình duyệt: 20-12-2025; Ngày duyệt đăng:24-12-2025.

Email tác giả: ducdoanh@ussh.edu.vn

(1) World Health Organization: Global Status Report on Violence Prevention 2014, Geneva: WHO, UNODC & UNDP, 2014.

(2) Gewirtz-Meydan, Ateret, Dana Lassri: “#Me2PT: A Qualitative Analysis of a Social Media Network Campaign to Raise Awareness of the Consequences of Childhood Sexual Abuse”, Child Abuse & Neglect 121, 2021.

(3) Entman, Robert M: Framing: “Toward Clarification of a Fractured Paradigm”, Journal of Communication, 43, No. 4, 1993 tr.51-58.

Nổi bật
    Tin mới nhất
    Báo chí giải pháp về hiện tượng trẻ vị thành niên bị bạo hành (Qua nghiên cứu Tuổi trẻ Online và Dân trí Online)
    POWERED BY